contact
Test Drive Blog
twitter
rss feed
blog entries
log in

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

Một thầy giáo tại Quảng Tây, Trung Quốc đang bị dư luận lên án gay gắt bởi hành vi xâm hại tình dục 13 nữ sinh tiểu học trong suốt hai năm qua.




Sự việc chỉ được hé lộ từ câu chuyện của cô bé Tiểu Xuân, học sinh lớp hai trường tiểu học khu Hưng Ninh, thành phố Nam Ninh, Quảng Tây. Tâm trạng bất an của Tiểu Xuân đã khiến bố mẹ cô bé nghi ngờ và sau nhiều lần gặng hỏi, gia đình mới đau đớn phát hiện Tiểu Xuân thường xuyên bị thầy giáo chủ nhiệm là Lương Long Hiền ép buộc quan hệ tình dục.


Vì quá lo sợ, cô bé Tiểu Xuân không dám tiết lộ với gia đình hành vi thú tính của thầy giáo.


Theo tiết lộ của cô bé, những bạn gái khác trong lớp cũng bị thầy đưa tới phòng máy tính và chịu cảnh nô lệ tình dục suốt hai năm qua. Nhận thấy sự việc vô cùng nghiêm trọng, cha mẹ Tiểu Xuân đã liên hệ với các phụ huynh khác và cùng nhau đến báo cáo tại sở cảnh sát vào ngày 16/2 vừa qua. Ngay hôm sau, Lương Long Hiền đã bị bắt giữ.


Theo kết quả điều tra, đã có 13 nữ sinh bị thầy giáo mất nhân tính này hãm hiếp, trong đó có em còn bị xâm hại hơn 60 lần. Tất cả nạn nhân đều khoảng 7 - 8 tuổi.


Lương Long Hiền năm nay 24 tuổi. Tháng 7/2000, sau khi tốt nghiệp ĐH sư phạm Quảng Tây, hắn được phân công về làm chủ nhiệm lớp hai tại trường tiểu học này và ngang nhiên giở trò đồi bại. Dư luận Trung Quốc đang hết sức bất bình trước hàng loạt những vụ án xâm hại tình dục trẻ vị thành niên của những người được tôn vinh là "kỹ sư tâm hồn".
Bích Phượng (theo 163)

0
Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

Sau khi đã nhậu nhẹt, chè chén suốt đêm, 6 gã thanh niên này đã tìm và bắt một thiếu nữ mới 16 tuổi vào một căn nhà hoang và hiếp dâm tập thể.


6 kẻ đồi bại đã cưỡng hiếp cô (Hình minh họa)

Vụ việc thương tâm đã xảy ra ngày 26-7, tại phường Hoa Lư - TP.Pleiku - tỉnh Gia Lai.

Đêm 25-7, 6 đối tượng đang ở độ tuổi 18 đến 20, có tên là Khương, Hội, Thịnh , Đạt, Thành, Quang đều thường trú trên địa bàn phường Hoa Lư - Pleiku đã tổ chức ăn nhậu, chè chén với nhau suốt đêm.

Đến rạng sáng 26-7, những thanh niên hư hỏng này đã bắt ép cô gái tên H. chỉ mới 16 tuổi đến một căn nhà hoang thuộc tổ 10 - phường Hoa Lư. Tại đây chúng đã giở trò đồi bại, hiếp dâm cháu H..

Rạng sáng 26-7, cháu H. tội nghiệp đã về nhà kể lại sự việc với người thân trong gia đình. Lập tức, gia đình cháu đã lên công an phường trình báo vụ việc.

Ngay sau đó, Công an phường Hoa Lư đã vào cuộc, chỉ mấy tiếng đồng hồ sau, bắt được 5 đối tượng còn Thành đã bỏ trốn. Hiện công an đang tiếp tục tổ chức truy bắt.

Theo BLHS quy định, người nào hiếp dâm trẻ em từ đủ mười ba tuổi đến dưới mười sáu tuổi thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù hai mươi năm, tù chung thân hoặc tử hình: a) Có tổ chức, b) Nhiều người hiếp một người.

0
Thứ Ba, 5 tháng 7, 2011

Vì vào nhầm phòng, một cô gáiđã quan hệ tình dục vớingười đàn ông hoàn toàn xa lạ mà cô cứ ngỡ là bạn trai mình.



Chuyện tưởng như bịa ấy trên thực tế đã xảy ra với Tiểu Quyên, 26 tuổi, người Quý Châu, Trung Quốc. Đêm 27/6, sau khi dự tiệc sinh nhật của một người bạn, do quá khuya,Tiểu Quyên và bạn trai liền thuê phòng ở một nhà nghỉ bình dân.Giữa đêm, cô gái phải ra ngoài đi vệ sinh do nhà nghỉ này chỉ có một WC dùng chung.


Khi trở vào, do còn ngái ngủ, cô nàng mở cửa vào nhầm căn phòng bên cạnh.
Tiểu Quyên giật mình thon thót khi nhận ra người đàn ông vừa quan hệ không phải bạn trai mình. Ảnh minh họa.
Trong phòng có một nam thanh niên tới nghỉ trọ. Hồn nhiên nghĩ đây là bạn trai mình, Tiểu Quyên đã có quan hệ tình dục với anh ta. "Hành sự" xong xuôi, anh chàng mặc vội quần áo định bỏ đi. Thấy nghi ngờ, Tiểu Quyên gặng hỏi thì anh chàng nói là đi vệ sinh.

Tới khi anh này đứng lên mở cửa, Tiểu Quyên mới “giật mình thon thót” nhận ra đây không phải người yêu mình. Nhưng không để cô gái tội nghiệp kịp định thần, anh chàng đã cao chạy xa bay.

Quá bối rối và ân hận sau khi gặp lại bạn trai, Tiểu Quyên bật khóc nức nở, hồi lâu mới chịu nói ra sự thật. Hai người tìm tới trụ sở công an huyện Uy Ninh khai báo đã bị xâm hại. Nhưng theo điều tra ban đầu của công an, khi sự việc xảy ra, Tiểu Quyên là người tự nguyện, nên rất khó khép tội cưỡng dâm cho người thanh niên kia.

0
Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

Dù trước đây, tôi đã từng quan hệ với 10 người con gái nhưng tôi không thể chấp nhận người yêu của mình đã từng chung đụng với kẻ khác.



Kính gửi Bạn trẻ cuộc sống!


Tôi năm nay 21 tuổi. Tôi đã trải qua rất nhiều cuộc tình và cũng đã quan hệ tình dục với rất nhiều cô gái. Những mối tình trước đều chợt đến chợt đi và chẳng để lại dư vị gì… nhưng cho đến khi gặp em, tôi mới biết thế nào là tình yêu thực sự.
Gia đình tôi rất cổ hủ và tôi cũng là một người đàn ông phong kiến, gia trưởng. Ba mẹ tôi muốn tôi cưới một cô gái còn trinh vì các cụ vẫn quan niệm rằng, người phụ nữ còn trinh là người phụ nữ có đạo đức, phẩm hạnh và tôi cũng mong muốn như vậy!
Tôi đã từng quan hệ với 10 người con gái và mỗi khi bắt đầu làm chuyện ấy, tôi đều tự nhủ rằng, nếu người con gái ấy còn trinh, tôi sẽ cưới và yêu thương người ấy suốt đời… nhưng ước mơ đơn giản ấy của tôi vẫn chưa một lần trở thành sự thực.
Đến khi gặp em, người con gái tôi yêu và mong muốn sẽ lấy được em  làm vợ. Thế nhưng… chính người con gái với vẻ bề ngoài nết na, ngoan hiền ấy lại khiến tôi một lần nữa thất vọng. Lần đầu tiên gần gũi nhau, tôi đã tin và hi vọng em còn trong trắng… thế nhưng sau lần ân ái đó, tôi mới biết em không còn con gái. Tôi thực sự rất buồn vì đấy là cô gái tôi yêu nhất từ trước đến nay… và thật lòng, tôi không muốn mất em!
Trong tâm trí tôi, em là một cô gái ngây thơ và trong sáng như thiên sứ. Tôi đã từng rất trân trọng và nâng niu em… nhưng sau lần quan hệ ấy, tôi cảm thấy rất buồn và thất vọng.
Em - cô gái thứ 11 không còn trong trắng, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống, trinh tiet, cai ngan vang, moi tinh dau, nguoi yeu cu, trinh trang
Hình ảnh ân ái của em và người đàn ông ấy cứ bám riết lấy tâm trí tôi (Ảnh minh họa)
Dù biết được em đã từng chung đụng với người đàn ông khác nhưng tôi đã không nhanh chóng rũ bỏ em như những người con gái trước đây của mình. Tôi chấp nhận bỏ qua tất cả để đến với em, để yêu thương em thật lòng… nhưng rồi, cứ mỗi lần ở bên cạnh em, quá khứ của em lại hiển hiện trước mắt tôi, giày vò bản thân tôi và xua đi tất cả những yêu thương tôi dành cho em.
Mỗi khi tưởng tượng ra cảnh em đã từng ân ái với người đàn ông khác, trái tim tôi như muốn xe tan thành trăm mảnh. Tôi căm ghét người đàn ông đã cướp mất cái ngàn vàng của em, đã khiến em phải đau khổ và chịu nhiều thiệt thòi… nhưng tôi càng không thể nào chấp nhận được mình là kẻ thứ hai chạm vào người em, không thể đến sau một người đàn ông khác…
Em đã thú nhận với tôi về tất cả quá khứ của mình và mong muốn tôi sẽ là người mang đến cho em một tình yêu thật sự, không dối trá, không vụ lợi… Tôi cũng yêu em lắm, cũng mong mỏi được chung sống với em trọn đời… nhưng đấy chỉ là những ý nghĩ của một gã trai khi còn nhầm tưởng người yêu mình còn trong trắng. Còn giờ đây, khi biết được tất cả sự thật đó, rất khó để tôi có thể tha thứ và chấp nhận mọi lỗi lầm của em!
Đã nhiều đêm tôi thức trắng và  nghĩ về chuyện của em rất nhiều. Tôi đã gắng vùi đầu vào công việc để quên em, quên đi những ám ảnh của người yêu mình bên tình cũ… nhưng rồi, những khi rời khỏi khỏi công việc thì hình ảnh của em và người đàn ông ấy lại bám riết lấy tâm trí tôi.
Tôi phải làm sao đây? Có nên bỏ em để chạy theo tình mới, với hi vọng sẽ tìm được một người con gái còn trinh tiết… hay tôi sẽ phải cố gắng gạt bỏ tất cả quá khứ của em để đến với em và có được tình yêu của cuộc đời mình?


Lam Chiều ghi (24H.COM.VN)

Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2011

Gặp chúng tôi, bà con nói vui, 'vấn đề thời sự' nóng nhất suốt những ngày qua ở vùng sơn cước Tiên Phước chuyện một thanh niên cùng lúc “yêu” 4 bé gái và khiến cả 4 nữ sinh này có bầu...



Để tìm hiểu vụ việc, PV VietNamNet tìm về Tiên Phước, nơi mà suốt trong những ngày qua người dân bàn tán về thông tin nam thanh niên tên Nguyễn Tấn Trung (21 tuổi, trú thôn 3, xã Tiên Phong, huyện Tiên Phước, Quảng Nam) cùng lúc “yêu” 4 bé gái.

Bà Thái Thị Liễu, trú ở thôn 3 xã Tiên Phong đưa chúng tôi về nhà mình và chỉ cô bé hàng xóm đang chơi bếp rồi giới thiệu tên là N.T.M.K. (SN 1995). K là một trong 4 cô bé người yêu của Trung. Hiện cô bé đang mang bầu khi đang học lớp 9.
Trên gương mặt non choẹt, rụt rè của tuổi mới lớn, bé K. ngồi ru rú dưới chái bếp khi thấy có khách lạ.
Sau một lúc làm quen, K. mới chịu kể chuyện mình được “yêu” và mang bầu như thế nào. Nhà bé K. ở gần nhà Nguyễn Tấn Trung. Thấy Trung là người hiền lành nên vào cuối năm 2010, K. đem lòng yêu mến và hay qua lại trò chuyện.
Chị T., mẹ của cháu Tr. kể lại sự việc (Ảnh: T. Tân). 
“Vào đầu tháng 12/2010, khi con đang xem tivi ở nhà thì anh Trung cùng một người bạn đến chơi, sau đó người bạn của Trung ra về. Lúc này anh Trung mới rủ con đi ra ngoài chơi. Trên đường đi, anh Trung dụ dỗ đưa con vào khu đất trống ven đường để cưỡng hiếp. Con chống trả, nhưng anh Trung đè con xuống….” - bé K. kể.
Hỏi tại sao không báo với cha mẹ, bé K. bảo vì có cảm tình với anh Trung, nếu báo với cha thì Trung sẽ bị đánh nên im lặng.
Sau lần đầu ấy, Trung vẫn thường xuyên tìm gặp bé K. và nhiều lần “yêu” nên K. mang bầu lúc nào không hay.
Đến nay, cái thai trong bụng K. đã 5 tháng tuổi. Hoàn cảnh gia đình bé K. khá thương tâm. Mẹ đi làm đồng bị sét đánh chết khi em mới được hơn 1 tuổi. Mẹ mất, hai chị em K. sống với cha.
Cuộc sống gia đình gặp nhiều khó khăn, người cha của K. suốt ngày lên rừng đốn củi bán lấy tiền nuôi hai chị em ăn học.
Hiện người chị của bé K. đang làm công nhân tại TP Tam Kỳ, còn K. ở nhà với cha. Khi chúng tôi đến, cha của K. đã đi phát rẫy, một mình ở nhà buồn nên K. sang chơi với mẹ con bà Liễu.
Biết chúng tôi tìm hiểu vụ việc, nhiều người dân cho biết bé K. chỉ là một trong số nạn nhân của Trung.
Nạn nhân thứ hai mà theo bé K. cho biết, đó là bé T.T.T.Tr. (SN 1996) trú cùng thôn và bạn học cùng trường với K.
Chúng tôi tìm đến nhà Tr. Thấy người lạ đến nhà, Tr. cứ ngỡ tìm gặp ba mẹ nên bảo đứa em nhỏ ra đồng gọi ba mẹ về.
Chị Nguyễn Thị T. (mẹ của Tr.) kể trong uất nghẹn: Vào khoảng tháng 12 năm ngoái, khi Tr. đang chơi bên hàng xóm thì có mấy đứa trong xóm đến rủ nó đi chơi, trong đó có thằng Trung. Cứ nghĩ là tụi trẻ rủ nhau đi chơi đâu đó trong xã nên tôi không để ý. 

Thấy khuya mà con bé vẫn chưa về nên tui đi tìm. Hỏi thăm mấy đứa nhỏ nhà bên đi cùng, thấy mấy đứa về hết mà bé Tr. vẫn chưa về. Tui nóng ruột, về nhà ngồi đợi, đến giữa khuya thì thấy con về.
Vì sợ ba nó biết chuyện sẽ đánh, nên tui nhỏ nhẹ hỏi con đi đâu về khuya vậy? Nó bảo là xuống TP Tam Kỳ hát karaoke cùng với Trung.

Sau buổi tối hôm đó, nó lên trường nhưng chẳng học hành gì, sau một thời gian nó về nói với tui là không muốn học nữa rồi bỏ nửa chừng. Thấy con học không nổi nên tui để nó ở nhà phụ giúp gia đình và trông em.
“Cách đây khoảng nửa tháng, thấy con có dấu hiệu mệt mỏi nên tui bảo đưa nó xuống bệnh viện khám xem bị bệnh gì, nhưng nó không chịu đi cùng. Sau đó vài ngày nó tự xuống dưới khoa Sản - Bệnh viện Đa khoa Quảng Nam khám. Tại đây, có một người quen gặp nó và nói lại nên tôi mới biết chuyện” - chị T. kể.
Chị cho hay, khi con về nhà, chị gặng hỏi Tr. ai là cha của đứa bé thì Tr. nói là Trung.
"Mới đây (7/6), tôi đưa nó xuống bệnh viện khám lại thì bác sĩ nói thai đã 6 tháng rồi” - chị T. nước mắt lưng tròng...
Ngay sau đó, chị đã đưa con xuống công an huyện trình báo vụ việc. Trong quá trình điều tra, một cán bộ công an huyện Tiên Phước (đề nghị không nêu tên) cho biết: Ngoài K. và Tr. ra, Trung cũng đã quen với một học sinh khác tại xã Tiên Lộc (huyện Tiên Phước) và một nữ sinh khác ở huyện Phú Ninh.
Trong đó, cô bé ở xã Tiên Lộc có bầu 3 tháng và đã phá thai. Hai người bị hại này hiện vẫn chưa có đơn trình báo.

Thượng tá Nguyễn Văn Cự - Trưởng công an huyện Tiên Phước khẳng định: Trước khi có đơn trình báo của gia đình các nạn nhân, công an huyện đã cử lực lượng trinh sát nắm tình hình qua thông tin dư luận và tiến hành điều tra.

Hiện cơ quan công an huyện đã tiếp nhận đơn trình báo của gia đình cháu N.T.M.K. và T.T.T.Tr. phản ánh về trường hợp các cháu bị Trung hãm hiếp dẫn đến mang thai.

“Chúng tôi đang triệu tập đối tượng lấy lời khai và tiến hành điều tra làm rõ để xử lý theo qui định của pháp luật” - Thượng tá Cự khẳng định.

0
Thứ Tư, 15 tháng 6, 2011

Hàng loạt cư dân mạng Trung Quốc đang hết sức bất bình với hình ảnh một cô gáilõa thể nhảy lầu tự vẫn từ tầng 8 của một khách sạn tại quận Hoàng Cô, ThẩmDương.

Với tiêu đề “Nữ sinh Học viện sư phạm kỹ thuật Thẩm Dương nhảy lầu tự vẫn saukhi bị hiệu trưởng cưỡng dâm”, lượng truy cập vào các trang mạng đưa tin nàytăng đáng kể. Dư luận tại Thẩm Dương cũng đang hồi hộp chờ kết luận chính thứctừ phía cảnh sát.

Nữ sinh Học viện sư phạm kỹ thuật Thẩm Dương nhảy lầu tự vẫn sau khi bị hiệu trưởng cưỡng dâm? (ảnh 163)

Tất cả các trang mạng đều đăng tải hình ảnh thương tâm một cô gái trong tìnhtrạng lõa thể, nhảy lầu tự vẫn từ tầng 8 của một khách sạn tại quận Hoàng Cô,Thẩm Dương. Bức ảnh chụp cô gái đã chết, được phủ một tấm voan mỏng che phần cơthể nhạy cảm, phía đầu còn loang cả một vũng máu. Chỉ sau vài giờ đưa những tấmhình này lên mạng, thông tin về vụ việc đã được phát tán tràn lan, gây bức xúcmạnh mẽ cho dư luận.

Cảnh sát và các cơ quan chức năng đang tích cực làm rõ vụ việc (ảnh 163)

Theo đó, nữ sinh này được thầy Hiệu trưởng mời tới một khách sạn tại quận HoàngCô uống rượu. Lợi dụng lúc cô gái say mèm, ba "yêu râu xanh",  gồm có Hiệutrưởng Học viện sư phạm kỹ thuật Thẩm Dương và hai chủ doanh nghiệp khu kinh tế Trương Tẩm đã thực hiện hành vi cưỡng dâm mất nhân tính với cô gái.

Tuy nhiên, để phục vụ quá trình điều tra, khi tìm tới Học viện sư phạm kỹthuật Thẩm Dương điều tra, nhân viên bảo vệ nhà trường cho biết, Hiệu trưởng nhàtrường là phụ nữ, thời gian gần đây vẫn tham gia công tác quản lý bình thường vàcác nam lãnh đạo thuộc Ban giám hiệu không ai họ Vương như dư luận đồn thổi.

Sự việc vẫn chưa được làm sáng tỏ và dư luận Thẩm Dương còn vô cùng hoang mangvề cái chết của cô gái xấu số này. Hiện đã có một số nguồn tin bác bỏ thông tinkẻ cưỡng dâm nữ sinh không phải là vị Hiệu trưởng và đây chỉ là "tin vịt".
Cảnh sát và các cơ quan chức năng đang tích cực làm rõ vụ việc.

0
Thứ Tư, 25 tháng 5, 2011

Tôi không có niềm tin rằng ai đó sẵn sàng yêu tôi bất chấp nỗi đau quá lớn ấy! Không có người đàn ông nào có thể vị tha đến như thế, đúng không?



Tôi năm nay 20 tuổi. Hay cười hay nói, luôn ồn ào chỗ đông người và những khi lắng lại một mình thì trầm lặng như một bà cô già trước tuổi. Thực ra, tôi hơi lập dị một chút nhưng cũng chẳng khác gì những cô gái cùng tuổi cả.

Ai cũng nghĩ như thế. Ngay cả mẹ tôi và nhiều người thân thiết cũng luôn phán: "Tôi là một cô gái nhạy cảm, trong sáng, tuy hơi quái tính, nhưng thuần khiết và mong manh"... Đấy, tôi vẫn thường được nghe những lời nhận xét đáng yêu như vậy đó. Nhưng thuần khiết ư? trong sáng ư? Chỉ vì họ không biết quá khứ của tôi đấy thôi. Những lúc nghe thấy những điều na ná như thế, trong lòng tôi lại có cảm giác chua chát nghẹn ứ lại nơi lồng ngực...

Tôi xin kể về tôi đôi chút. Tôi là một con bé mồ côi cha! Lý do vì sao tôi như vậy thì tôi nghĩ mọi người không cần thiết phải biết! Đúng là thế gian này không thiếu những người cha tồi tệ. Và câu chuyện của tôi là minh chứng rõ nhất cho điều ấy!

Năm tôi 8 tuổi, mẹ tôi đi bước nữa. Lại lý do ư? Người lớn có rất nhiều lý do cho những quyết định của họ lắm chứ không như bọn trẻ con chúng tôi. Sau 8 năm có mác "con hoang", bỗng một ngày mùa hè nắng cháy, tôi nghiễm nhiên có một người dưng để gọi là "cha".

Mẹ tôi luôn dặn dò: "Con là 1 đứa con ngoan. Phải ngoan ngoãn, không được cãi lời bố....". Tôi luôn vâng lời mẹ, dẫu trước đấy cũng được bà ngoại dặn: "Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng". Ngoại luôn nói, đó là dượng con, con không được coi hắn hoàn toàn là cha mình...

Tôi đến với cha dượng ban đầu hơi dè dặt... Nhưng sau dần dần cũng thấy ấm áp vì "gia đình của mình"... Bạn biết đấy, một đứa con gái từ nhỏ luôn phải cúi mặt bước đi trước những lời cay độc của thiên hạ, sự trêu chọc của đám bạn ác miệng, tủi thân trước cảnh gia đình hạnh phúc của bạn bè... bỗng dưng được nói "Hôm nay bố tao sửa đèn bàn học cho tao nhé" hay "Mái nhà tao lợp lại rồi, bố nói sắp có bão đấy"... tôi cảm thấy tự hào lắm chứ, hạnh phúc lắm chứ!

Nhưng thói đời đâu đơn giản và cố tích như thế mãi!

Năm tôi lên lớp 4. Mọi thứ khác đi nhiều. Người đàn ông tôi gọi là bố ấy hay về nhà rất muộn và đôi khi còn cà khịa với mẹ tôi vì những lý do mà tôi chẳng thể hiểu nổi. Nhưng cho đến lúc ấy, tôi vẫn rất tôn trọng ông ta...

Khi tôi nói đến đây, bạn đã có thể đoán được phần nào câu chuyện tôi đang kể dài dòng đúng không? Và vào một buổi sáng sớm, mới 6h sáng, mẹ tôi có việc gấp phải ra khỏi nhà, và ông ta đã....

Kể từ đó, ác mộng bắt đầu!

10 tuổi, ngày ấy tôi khác bây giờ. Tôi không hiểu điều gì đang xảy ra với mình. Tôi không hiểu mình đang đối diện với chuyện gì. Tôi cũng không biết những người bố khác có làm chuyện ấy với con họ không nữa. Tôi không biết một điều gì về chuyện ấy cả. Cảm giác duy nhất của tôi chỉ là "Sợ hãi". Tôi biết, ông ta đang làm điều gì đó không tốt với bản thân tôi nhưng cụ thể là gì thì tôi không biết. Ông ta dỗ dành tôi đừng nói với mẹ. Vốn bản tính là một con bé trầm tính và chỉ nói những gì mình biết chắc chắn, nên tôi đã im lặng.

Rồi tôi lên cấp 2. Tôi sống trầm lặng và khép mình. Tôi nghĩ kiếp trước mình đã gây tội lớn nên giờ chịu sự trừng phạt của Chúa trời. Cứ thế, cho đến một ngày trời mưa như trút, tôi đã vô tình đọc được 1 bài báo về vấn đề xâm hại tình dục trẻ vị thành niên... Tôi bàng hoàng. Tôi chết lặng... Tôi lao khỏi lớp học và chạy thục mạng về phía nghĩa trang gần trường. Trời mưa như trút... Tôi gào lên trong đau đớn, vỡ òa... 12 tuổi, tôi đã không còn là cô bé còn trinh!

Tôi không muốn kể chi tiết những điều đã xảy ra trong quãng thời gian ấy. Nó quá hiện thực, quá ghê tởm, và ngày qua ngày, nó ám ảnh tâm trí tôi, cào nát tâm hồn tôi khiến tôi chưa có lấy một ngày thanh thản...
Và chuyện đồi bại ấy chỉ chấm dứt năm tôi 17 tuổi. Một trưa hè, chỉ có tôi và ông ấy ở nhà... Cơn ác mộng dừng lại khi tôi cầm dao chĩa vào mặt hắn! "Ông chết! Còn tôi - tôi sẽ sống!". Và, ông ta không chết! Còn tôi, sau đó lại đạp xe đi học! Ông ta đã buông tha tôi vì ông ta sợ chết hay vì nhận ra ngọn lửa hận thù trong tôi? Dù gì, thì đến tận bây giờ, trong tôi vẫn nhớ như in cái cảm giác khi ấy. Khi ấy, tôi sẵn sàng liều mình làm kẻ giết người!

Bạn có thể nói tôi hèn nhát, tôi yếu đuối khi chuyện này tôi chưa từng nói cho một ai biết! Ngay cả mẹ tôi! Khi đã ý thức được bị xâm hại tình dục, tôi không muốn nói cho mẹ biết vì tôi không muốn mẹ lại đau khổ và cắn rứt khi cho rằng mẹ là nguyên nhân gây ra nỗi đau ấy! Tôi không muốn mẹ bị ám ảnh rằng sự lựa chọn sai trái ấy đã gây ác mộng cho đời tôi. Tôi không muốn thêm một người đau vì chuyện ấy nữa... Và hơn hết, tôi đã quen âm thầm chịu đựng.

Ba năm qua đi rồi. Mặc dù, đôi khi quá khứ lại về khiến tôi thu mình lại gặm nhấm nỗi đau. Nhưng chỉ chốc lát, tôi có thể lấy lại thăng bằng cho mình. Lấp lên đó những màu sắc cuộc đời tươi nguyên sức sống. Tôi không phải đứa con gái đắm chìm trong đau khổ. Thật may, những nỗi đau đầu đời ấy lại giúp tôi vững vàng hơn trong cuộc sống! Tất nhiên, nếu tôi có thể bình thường được như chính bản thân tôi mong muốn thì có lẽ tôi đã chẳng viết nên những tâm sự rối bời này làm gì.

Và tôi đã yêu một người. Tình yêu bắt rễ vào một ngày nắng đẹp cuối thời học sinh. Khi ra đại học, hình ảnh người con trai với nụ cười "vàng ruộm cả khung trời lửa cháy sau lưng" ấy càng in đậm trong tâm trí tôi. Một hình ảnh vẹn nguyên và trong sáng vô ngần. Và, ngọt ngào đầu tiên đã đến với tôi trong một ngày đầu đông, cậu ấy đã nói: "Mình yêu nhau nhé!".

Chúng tôi yêu nhau với tình đầu thánh thiện, thuần khiết! Nụ hôn đầu khẽ chạm môi y như trong phim Hàn! Không một chút dục vọng và là "nụ hôn của thiên thần". Nhưng lần sau, khi cảm xúc dâng cao, cậu ấy "hôn kiểu Pháp" - tôi sợ hãi quay người đi. Ám ảnh!

Kể từ đó, bất cứ khi nào cảm thấy cậu ấy đi quá một nụ hôn thuần khiết, tôi đều như một phản xạ có điều kiện, sợ hãi rụt người lại! Tôi biết, như thế thật đáng chán! Nhưng... tôi không thể lý giải nổi chính mình. Tôi chỉ thích ngả đầu vào vai cậu ấy, để ngước nhìn lên trời xanh ngắt những chiều lộng gió, hay bình yên đi bên cậu ấy tay trong tay đi hết 1 con đường vàng rơm lúa... Tôi không muốn đi quá xa, dẫu tôi biết, khi yêu không thể thiếu những cử chỉ thân mật...

Chúng tôi yêu nhau 2 năm rồi chia tay vì lý do không hợp nhau! Và cả hai đứa đều biết ngoài cái lý do ấy còn có nhiều lý do khác nữa. Nụ hôn và dục vọng không có chỗ trong tình yêu ấy! Với tôi, nó quá thuần khiết, quá "thiên thần" nên vì thế nó mong manh. Tất nhiên, cậu ấy cũng không biết quá khứ của tôi.

Tôi sẽ vẫn mãi như thế sao? Ghê sợ mọi thứ liên quan đến dục vọng. Run rẩy trước mọi yêu thương. Và thậm chí, xa hơn tôi sẽ thành người lãnh cảm trong chuyện ấy - điều không thể thiếu của một gia đình hạnh phúc? Ngoài cậu ấy ra, ngoài người con trai có gương mặt thiên thần bình yên ấy ra, tôi đều chĩa gai nhọn với tất cả mọi người để làm một cô gái gai góc và nghiệt ngã đầy lý trí và dửng dưng...

Tôi liệu có được hạnh phúc không? Nếu cái quá khứ ấy đã biến tôi thành một người con gái không nguyên vẹn. Tôi không còn tự ti và thu mình lại nữa. Với vẻ ngoài và con người tôi hiện tại, không khó để tôi tìm được một người đàn ông yêu mình. Nhưng thứ tôi muốn là một hạnh phúc thực sự! Tôi không có niềm tin rằng ai đó sẵn sàng yêu tôi bất chấp nỗi đau quá lớn ấy! Không có người đàn ông nào có thể vị tha đến như thế, đúng không?

Tôi nên tiếp tục im lặng để làm một cô gái bình thường với những tình yêu nhẹ nhàng và an toàn cùng với bí mật mãi mãi của riêng mình? Hay tôi nên thử thách hạnh phúc với sự thật ghê sợ ấy? Và cuối cùng một người như tôi, có còn mong hạnh phúc?

Theo aFamily

0