contact
Test Drive Blog
twitter
rss feed
blog entries
log in

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011

Những bức ảnh khỏa thân 'tự sướng' được cho là của ngôi sao 'High School Musical' đang gây xôn xao trên mạng. Trong loạt ảnh rò rỉ còn có những bức hình khóa môi đồng tính gây sốc.




Ảnh nude của Vanessa

Ảnh nude của Vanessa vừa bị phát tán.

Series ảnh nude đầy khiêu khích gắn với tên Vanessa Hudgens bị phát tán hôm 14/3 và lập tức lan tràn nhanh chóng trên Internet. Dù ngôi sao Disney chưa hề lên tiếng phản hồi về scandal này và nhiều tờ báo cũng không chắc chắn tính xác thực của bộ ảnh, nhưng nhiều người vẫn khẳng định 100% nhân vật trong ảnh là Vanessa.
Trong ảnh, Vanessa hoàn toàn khỏa thân, khoe tư thế khêu gợi và tự chụp bằng điện thoại di động. Ngoài ra, cô còn có một số hình ảnh đang ôm ấp và hôn bạn đồng tính. Cô gái khóa môi cùng Vanessa trong ảnh được xác định là nữ diễn viên Alexa Nikolas, ngôi sao của bộ phim truyền hình Zoey 101.





Vanessa hôn đồng tính


Vanessa khóa môi cùng bạn gái.

Đây không phải là lần đầu tiên nữ diễn viên 20 tuổi bị vướng sự cố ảnh nude. Cô từng hai lần bị rỏ rỉ những bức ảnh thoát y "tự sướng" vào năm 2007 và 2008, khi còn đóng High School Musical.

Theo ngoisao.net

0
Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011

Em rất bực vì chồng cứ nói “đàn ông vất vả vì phải phục vụ vợ trên giường. Các bà chỉ việc nằm đó hưởng mà còn làm bộ, bắt phải rót mật vào tai, phải âu yếm mới “cho”.


Kiếp sau tôi làm đàn bà cho… sướng”. Theo bác sĩ, chồng em nói như vậy có công bằng không?

Minh Thoa (Hóc Môn)


Bác sĩ Lê Thúy Tươi tư vấn:

Lâu nay đàn ông vẫn tưởng thế. Điều này xuất phát từ thực tế chứ không phải họ làm bộ làm tịch. Cụ thể là bạn vẫn thấy ông chồng phải làm việc đến vã mồ hôi, thở phì phì, cường độ tương đương với leo dốc hay vác nặng. Chả thế mà “làm ăn” xong là họ lăn ra ngủ, khiến bà vợ nào cũng kêu ca “ông ấy ngủ như chết”. Tiến sĩ Micheal Cirigliano của Trường ĐH Y Pennsylvania từng tính toán “Bạn quan hệ một tuần ba lần thì sẽ đốt cháy 7.500 calo trong một năm, tương đương với chạy bộ trong 75 năm”. Xem ra đây cũng là biện pháp tập thể dục toàn thân tốt đấy chứ! Tuy nhiên, không nên xem đó là sự “phục vụ” vợ mà nên gọi đó là nhu cầu của cả hai.

Những nghiên cứu gần đây đã giải tỏa sự “kể công” của đàn ông, bởi việc “kể công” là chưa hợp lý, buộc họ phải nhìn lại quy trình “làm ăn” của mình. Số là khi phụ nữ được hưng phấn đầy đủ và đạt được cực khoái thì bản thân họ phát ra một dạng năng lượng đặc biệt, thậm chí lớn hơn cả nguồn năng lượng của ông chồng. Điều thú vị là nguồn năng lượng của ông chồng sản sinh ra thì mất đi trong khi năng lượng của bà vợ lại thấm vào cơ thể người chồng theo một sức hút kỳ lạ. Vì thế, chúng ta thấy mấy anh cưới vợ xong, được “no đủ” về tình dục thì mặt mũi hớn hở và nom trẻ hẳn ra.

Vậy thì vợ chồng nên như thế nào để cả hai cùng được hưởng thụ? Dù đã nhiều tác giả nhắc nhở liền anh nên nhớ "khúc dạo đầu" nhưng một số anh cứ quên mất. Khúc dạo đầu sẽ tạo hưng phấn mạnh cho bà xã và năng lượng đặc biệt chuyển giao cho ông xã nhanh chóng khi cực khoái xuất hiện. Cực khoái của phụ nữ giống như một đợt sóng lớn với những sóng nhỏ lăn tăn tiếp nối. Nếu sau “xuất binh” ông xã vẫn để nguyên “súng” và vuốt ve, âu yếm vợ thì năng lượng của những đợt sóng nhỏ cũng được chuyển giao bù lại nguồn năng lượng đã mất vì vận cơ. Rốt cuộc, người đàn ông yêu thương vợ, biết cách "thực thi nhiệm vụ" thì chỉ có được mà không mất. Nói vậy không có nghĩa là đàn ông cứ làm tới. Lý do lại nằm ở “công cụ thực thi”. Cả hai đều biết khi “làm ăn” thì “súng” được máu động mạch dồn vào đến mức căng và cứng như một cây… đèn cầy. Nếu “công cụ” phải mần ăn nhiều quá thì tất yếu sẽ mệt mỏi. Vì thế, điều độ vẫn là thượng sách. Khi thực thi, các bạn nên hiểu: cả hai phải cùng tận hưởng được niềm vui chăn gối, cùng lên đỉnh thì mới là một cuộc “giao ban” trọn vẹn.

0

Hùng Hà Nội đang rất đau khổ và hối hận vì đã không thể kìm chế được bản thân khiến người yêu anh hoảng loạn đến mức một mực đòi chia tay.

Hùng tâm sự rằng anh thực sự rất yêu bạn gái mình và luôn tôn trọng những giới hạn mà cô ấy đặt ra. Nhưng càng ngày khi hai người gần gũi nhau, và nhất là lại chuyển đến ở cùng một xóm trọ với nhau nữa thì Hùng không thể nào kìm chế nổi bản thân nên đã liên tục đòi hỏi người yêu “chuyện ấy”. Người yêu anh thì luôn tìm cách lảng tránh và khuyên bảo, còn Hùng thì cứ nhĩ rằng “đó là chuyện bình thường khi yêu nhau” nên ngày càng lấn tới khiến tình cảm của hai người bắt đầu rạn nứt.


Thời điểm “tức nước vỡ bờ” chính là hôm sinh nhật Hùng khi anh uống rượu say anh đã ép bạn gái mình làm chuyện đó. “Cô ấy vùng vẫn , khóc lóc, và van xin nhưng tôi không thể nào dừng lại được”. Tức giận vì người yêu không chịu khuất phục, Hùng đã tát người yêu một cái, buông cô ấy ra. “Chỉ đợi như vậy, cô ấy vùng chạy”. Sau đêm đó người yêu của anh đã chuyển chỗ trọ và chuyện tình yêu cũng kết thúc luôn ở đó chỉ với một câu nói “Em kinh sợ anh”

Chuyên gia tâm lý Trịnh Thị Lan, trung tâm tư vấn tình cảm Thanh Tâm, chia sẻ về vấn đề này rằng chuyện những người con trai có ham muốn tình dục là chuyện rất bình thường và nó càng tăng lên gấp nhiều lần khi họ có cơ hội gần gũi người yêu. Tuy nhiên không phải vì vậy mà họ luôn mồn đổ lỗi cho việc không thể kìm chế nổi. Bởi khi đã thực sự yêu bạn gái mình thì họ cần phải có sự tôn trọng.


Bà cũng đã nói rằng cách đây khoảng một tuần có một người thanh niên gọi điện cho bà chia sẻ về việc làm cách nào để người yêu có thể tha thứ mà quay trở về khi cậu đã không may có những hành động quá đáng với cô.
Cậu thanh niên ấy kể rằng có một hôm trời mưa đã nói dỗi rủ bạn gái đi chơi nhưng sau đó lại thuê một nhà nghỉ bình dân rồi cầu xin người yêu làm việc đó. Nghe cậu nói vậy, cô người yêu quay ra nói “Tôi thật không ngờ anh cũng là loại người như vậy. Nếu anh cần giải quyết nhu cầu thì hãy đi tìm gái gọi ấy”, rồi bỏ đi ngay khi cậu thanh niên còn chưa hết bàng hoàng. Cậu tâm sự “Chúng tôi chia tay nhau một thời gian sau đó, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất hối hận”. Với trường hợp này.

Chuyên gia tư vấn đã khuyên cậu thanh niên đó nên tìm lại người bạn gái để xin lỗi vì có những cô gái rất dị ứng với chuyện quan hệ trước hôn nhân, và họ có cái nhìn rất không thiện cảm với những người con trai luôn luôn tìm mọi cách để đòi hỏi và ép buộc người yêu làm việc đó.
Bà còn nói thêm rằng với những vấn đề nhạy cảm này thì hai người cần phải có sự chia sẻ, thông cảm để hiểu được những suy nghĩ của nhau. Nếu thực sự hiểu biết và tin chắc cả hai đều đã sẵn sàng để làm chuyện đó thì khi ấy tình yêu cũng sẽ trở nên thắm thiết hơn rất nhiều. Ngược lai chuỵên ép buộc bạn gái làm việc đó trong khi họ không muốn sẽ lại chỉ gây ra những hệ quả đáng buồn.

Như trường hợp của anh Tùng (28 tuổi), nhà ở Trần Quốc Toản, Hà Nội là một ví dụ. Tùng tâm sự rằng hồi mới yêu anh cũng muốn làm việc đó lắm. Cứ gần nhau là lại muốn vì nghĩ “là người yêu mình chứ ai”. Biết được điều đó người yêu anh cũng phản ứng, “nhưng phản ứng tế nhị lắm. Tôi chỉ cần hơi quà đà một chút là cô ấy lại khéo léo nhắc nhở rồi còn thủ thỉ tâm sự. Dần dần tôi mới hiểu được một điều rằng, phải khi thật sự tin tưởng nhau và có những kiến thức cần thiết thì chuyện đó mới hoàn hảo”, anh Tùng vừa cười vừa chia sẻ những trải nghiệm của mình. “Chính khoảng thời gian thử thách, tìm hiểu và giữ gìn cho nhau ấy đã khiến tôi có một đêm tân hôn ngọt ngào vô cùng. Càng lúc tôi càng cảm thấy yêu và tôn trọng vợ hơn”. Anh Tùng vui vẻ nói rằng anh và người yêu mới kết hôn được ba tháng.

Chuyên gia tâm lý Trịnh Ngọc Hà, trung tâm tư vấn tâm lý 1080 cũng khắng định rằng chuyện ham muốn của đàn ông là chuyện rất bình thường và không đáng trách, tuy vậy cái quan trọng nhất là họ có khả năng kìm chế ham muốn của mình và họ có thực sự muốn làm như vậy không. Bởi đối với những người đàn ông đã yêu thực sự, họ lại luôn biết cách gìn giữ cho người yêu mình.

“Điều quan trọng nhất là hãy luôn tỉnh táo để có thể giữ mình và giữ gìn cho tình yêu của mình, đừng để chỉ vì những chuyện đó mà phải chịu cảnh chia lìa. Điều đó rất có thể sẽ gây ra nhiều đau khổ và hối tiếc”, chuyên gia Trịnh Ngọc Hà khuyên.

0

Câu chuyện về những mối tình đầu tan vỡ tiếp tục thu hút sự quan tâm và chia sẻ của nhiều bạn đọc, đặc biệt là phái đẹp. Sau đây là tâm sự không dứt được tình đầu của bạn Nga Nguyễn.



Đã hơn 4 năm trôi qua, trái tim tôi vẫn chưa một lần rung động trước bất kỳ người con trai nào. Có đôi lần tôi tự hỏi lòng: “Phải chăng mối tình đầu vẫn đeo đẳng tôi?”.


Tôi vốn nhút nhát, sống nội tâm. Tôi gặp anh khi mới bước qua tuổi 18. Hôm ấy, tôi đang vắt vẻo trên thang hái tiêu. Anh đứng dưới gốc cây đằng hắng một tiếng. Vừa thấy nụ cười với chiếc răng khểnh duyên đến lạ lùng của anh, tôi suýt rơi xuống thang. Trong thoáng bối rối, tôi chạy thật nhanh vào bếp trốn anh. Không biết có phải những hành động kỳ quặc của tôi đã khiến anh để ý không? Anh theo tôi tận xuống bếp, nụ cười không ngớt trên môi. Anh nhìn sâu vào đáy mắt tôi, hỏi nhỏ: “Nhìn anh có giống hổ không? Sao mà em sợ anh vậy?”. Tôi chỉ biết cúi mặt, im lặng mặc cho hai gò má chín đỏ vì thẹn thùng.

Một tháng sau, tôi nhận được lá thư đầu tiên của anh gửi từ trường đại học. Năm đó, tôi đang học lớp 12, bài vở ngập đầu. Mỗi lá thư anh gửi tôi, bao giờ anh cũng khuyên nhủ tôi học hành chăm chỉ. Cuối tuần nào, tim tôi cũng chộn rộn thổn thức mong chờ thư anh. Những lời yêu thương như tiếp thêm nghị lực cho tôi học tập. Tôi học không biết mệt mỏi chỉ với một ước mơ duy nhất sẽ thi đậu đại học.

Hằng tháng, anh thường xin phép đơn vị về nhà thăm tôi. Có lần anh chạy xe hơn 100 cây số chỉ để gặp tôi. Nhưng khi vừa thấy dáng anh lấp ló đầu ngõ, tôi cuống cuồng chạy trốn, để mặc anh ngồi trước hiên nhà chờ hàng giờ đồng hồ. Khi anh ra về, tôi nhìn theo xe anh mà lòng buồn ngẩn ngơ. Hôm sau, tôi vội vã viết thư giải thích lý do tôi không gặp anh. “Hôm đó em không dám gặp anh chỉ vì mặt nổi nhiều mụn quá. Em không muốn trong mắt anh, em là cô gái xấu xí”. Nhận thư xong, anh tức tốc về nhà gặp tôi. Anh cốc đầu tôi, thủ thỉ: “Em ngốc quá. Khi yêu ai đó thì trong mắt người ta, người yêu của mình luôn đẹp nhất”.
Ngày tôi thi đậu đại học, niềm vui chưa kịp vỡ òa thì nhận được tin anh nghỉ học. Đến tận bây giờ tôi vẫn không biết được lý do của việc anh rời khỏi trường đột ngột như vậy. Anh xin việc làm trên Sài Gòn. Tôi cũng làm hồ sơ nhập học nơi chốn phồn hoa đô thị ấy. Dẫu ở gần nhau nhưng tôi chưa một lần gặp anh. Những lá thư của anh thưa dần và tắt lịm. Tôi mệt mỏi với việc phải chủ động điện thoại hỏi thăm anh. Nhiều lần nước mắt tôi khẽ rơi khi nhận ra giọng anh hờ hững. Cuối cùng tôi cũng phải nhìn thẳng vào sự thật: từng ngày anh đang rời xa tôi.


"Mỗi ngày đi làm, trên dòng đời tấp nập, tôi vẫn mong một lần được gặp lại anh, dẫu khi ấy, bên cạnh anh có vợ đẹp, con xinh..." - Ảnh minh họa: từ Internet

Khi tôi học năm thứ 2, tôi bàng hoàng nhận được điện thoại anh với giọng lạnh lùng. “Tuần sau anh cưới vợ. Em dự đám cưới anh nhé”. Điện thoại rời khỏi tai, tôi đứng sững trong nỗi buồn và trống trải vô cùng. Lần cuối cùng tôi rơi nước mắt vì anh. Và đó cũng là những giọt nước mắt khóc cho mối tình đầu tan vỡ. Tôi đã không đến dự đám cưới của anh.
Đã hơn 4 năm qua, tôi vẫn chưa từng một lần gặp lại anh. Tôi vẫn âm thầm chờ một câu giải thích từ anh, dẫu thời gian trôi qua bao lâu. Mỗi lần trở về con đường quê, nơi anh đặt nụ hôn đầu tiên lên môi tôi, lòng tôi thoảng một nỗi buồn. Mỗi ngày đi làm, trên dòng đời tấp nập, tôi vẫn mong một lần được gặp lại anh, dẫu khi ấy, bên cạnh anh có vợ đẹp, con xinh...
NGA NGUYỄN
Theo tuoitre.vn

0

Em và anh ấy quen nhau trên mạng và tại thời điểm ấy thì cả hai đều đang thiếu thốn về mặt tình cảm nên chúng em đã quyết định gặp nhau. Người ta vẫn nói 'hai cục đá lạnh khi ở gần nhau sẽ dính chặt', em cũng nghĩ như vậy nhưng sự thật thì lại không phải thế.





Chỉ có mỗi mình em yêu anh ấy còn anh ấy thì không có chút gì với em cả, vậy mà gần đây em mới biết. Trong suốt hai năm, anh ấy ở bên cạnh, quan tâm đến em chẳng qua chỉ là coi em như một thứ "công cụ" giúp anh ấy quên đi người yêu đầu tiên, chính anh ấy nói với em rằng anh ấy đã làm được rồi và muốn "vứt thứ công cụ ấy đi". Em đã tin tưởng, quan tâm đến anh ấy bằng tất cả những gì mình có thể, trao cho anh ấy sự trong trắng của đời con gái, ước mơ tình yêu của chúng em là đi đến một gia đình hạnh phúc. Vậy mà...

Lúc này em cảm thấy suy sụp vô cùng. Năm nay là năm quan trọng nhất trong cuộc đời của em, chỉ vài tháng nữa thôi là em bước vào kỳ thi đại học nhưng hiện tại lòng em đau như cắt, trái tim buốt giá, thật khó khăn để tập trung được vào việc gì. Em đã phải gạt bỏ hết sỹ diện để mong anh ấy ở bên cạnh em với tư cách là người yêu dù lừa dối cho đến khi em thi đại học xong. Ban đầu, anh ấy đã đồng ý và nói sẽ cố gắng làm tốt nhưng rồi anh ấy lại bảo không làm được. Em phải nói mãi, anh ấy mới nói rằng sẽ cho em 18 phút mỗi ngày để nói chuyện với anh ấy. Em cảm thấy mình bị coi thường một cách quá đáng nhưng nếu bây giờ đột ngột chia tay, có lẽ em sẽ không chịu được. Em phải làm sao đây? Rất mong các anh chị đã có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này cho em một lời khuyên bởi hiện tại em đang rất lo lắng và có một chút hoảng loạn. Em xin chân thành cảm ơn!


0

Trong một lần trở về quê, tôi tình cờ gặp lại anh - người yêu cũ. Chúng tôi đã tâm sự rất lâu, chia sẻ với nhau mọi chuyện trong cuộc sống. Tôi thấy mình đang sống lại với tình yêu ban đầu. Anh sắp cưới nhưng cũng không có tình yêu, anh muốn tôi suy nghĩ và quay về bên anh.



Tôi năm nay 28 tuổi, kết hôn được một năm nhưng chưa có em bé. Tôi và chồng học cùng nhau và là bạn thân từ khi còn học phổ thông rồi lên Hà Nội học tập, làm việc cho đến tận bây giờ đã là vợ chồng. Anh là người rất tốt, hiền lành, có đạo đức, chưa khi nào tôi phải lo lắng về tình yêu anh dành cho tôi. Nhưng có điều, anh lại là người không năng động trong công việc nên mức thu nhập của anh thấp, anh chỉ là nhân viên trong công ty dù đã vào làm được khá lâu. Có thể do điều đó mà tôi luôn mặc cảm mình là trụ cột gia đình. Anh không quan tâm nhiều đến tài chính gia đình mặc dù tôi đã nói chuyện với anh rất nhiều nên tôi thấy mình ngày càng xa anh hơn.
Tôi lao mình vào công việc và kiếm tiền, vẫn lo lắng vẹn toàn cho gia đình. Rồi một ngày, tôi về quê, vô tình gặp lại người yêu cũ, chúng tôi đã không gặp lại sau 7 năm. Anh và tôi tâm sự rất nhiều chuyện. Chúng tôi phải chia tay nhau vì nhiều lý do nhưng khi gặp lại chúng tôi thấy như vẫn đang là của nhau. Tôi và anh đã ở cùng nhau hôm ấy, anh cầu xin tôi hãy nghĩ lại, hãy cho anh cơ hội được che chở cho tôi.

Mặc dù 7 năm qua tôi không gặp lại anh nhưng tôi luôn theo dõi anh qua bạn bè và anh cũng vậy. Tôi biết anh cũng đang chuẩn bị lấy vợ nhưng không có tình yêu, chẳng qua do anh đã lớn tuổi và là con trưởng. Anh cũng biết tôi đã có gia đình nhưng không được trọn vẹn. Anh nói rất ân hận khi để tuột mất tôi, không còn cơ hội được bên tôi nữa. Tôi thấy mình vẫn còn yêu anh rất nhiều nhưng tôi không thể bỏ chồng để theo anh.
Chúng tôi chia tay nhau mà lòng đau đớn vô cùng, anh khuyên tôi hãy suy nghĩ kỹ, tôi thực sự rất buồn và cũng đau đớn vì đã không chung thủy với chồng. Bây giờ, anh vẫn còn gọi cho tôi, anh mong tôi quay về nhưng tôi rất muốn quên anh dù tôi còn yêu anh nhiều. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Hoa nắng
Theo ngoisao.net

0

Lần đầu tiên biết yêu khi bước vào tuổi 21, tôi ngỡ như sẽ chẳng thể yêu ai nhiều như thế. Anh hơn tôi 1 tuổi, đẹp trai, đào hoa, quan tâm đến từng bữa ăn, giấc ngủ của tôi.


Anh thường nói với tôi về dự định làm đám cưới sau khi ra trường.

"Hãy cứ để tình đầu đẹp như bài thơ" - Ảnh minh họa: từ Internet
Tôi đón nhận tình cảm của anh bằng tất cả sự hồn nhiên. Chúng tôi thường đặt chân đến những nơi lãng mạn, có những bữa ăn rất sinh viên, có những buổi tối ngọt ngào dưới hàng cây trên đường phố Hà Nội.
Chúng tôi có hơn 3 năm yêu nhau gắn bó như thế. Vì nhà anh và nhà tôi cùng làng nên hai đứa đã đi lại thân thiết. Bố mẹ tôi rất ưng anh và bố mẹ anh cũng coi tôi như con dâu từ lâu. Nhưng rồi chúng tôi dần cãi vả nhiều hơn chỉ vì tôi phát hiện ra anh hay buông lời tán tỉnh những cô gái khác.


Bình yên và chấp nhận sẽ khiến chúng ta thấy thanh thản hơn khi bước qua tình đầu, có lúc ngoái lại chợt cười về một thời để nhớ, để thương…
Rồi cái ngày khủng khiếp ấy cũng đến: ngày anh nói chia tay. Mọi thứ như sụp đổ trước mắt tôi. Trước đây, khi nghe ai đó nói về sự đau đớn khi thất tình, tôi không tin. Nhưng lúc này, vận vào mình, tôi mới thực sự thấm thía. Anh chỉ nói: “Chúng ta không hợp nhau, lấy chỉ khổ cho cả hai”.
Khổ ư? Nếu khổ mà được sống bên người mình yêu thì tôi cũng chịu. Với lại tôi đã dành hết tình cảm cho anh rồi thì còn gọi gì là khổ? Nhưng anh cứ cố tình rời xa tôi, nói có người con gái khác hợp với anh hơn tôi. Rồi anh nói: “Mong em tìm được một người xứng đáng, sẽ yêu em hơn anh”.
Với người con gái sâu sắc và yêu hết mình như tôi thì từng lời nói động viên của anh khi ấy chẳng nhiều ý nghĩa. Tôi cố gắng chăm sóc cho anh, qua chỗ trọ của anh để nấu cơm, giặt giũ, để anh thấy chẳng ai yêu anh nhiều hơn tôi. Nhưng dường như sự có mặt của tôi càng thêm khiến anh khó chịu, mệt mỏi.
Anh thẳng thừng tuyên bố sẽ không bao giờ lấy tôi nên tôi đừng cố gắng vô ích. Tôi van nài: “Hãy cho em được yêu đơn phương cũng được, em không thể mất anh, không thể sống thiếu anh”. Mặc nước mắt tôi rơi, anh vẫn lạnh lùng gạt phăng: “Đừng làm khổ anh nữa, vướng víu lắm!”.





Từng ngày một tôi vẫn mong có lúc anh tỉnh ngộ, sẽ quay lại tìm tôi để làm lại. Nhưng một ngày, hai ngày, một tháng cho đến hàng năm trời vẫn vô vọng. Tôi dằn vặt và đau khổ rồi tự đổ lỗi cho mình. Tôi cũng thấy hận anh nhiều lắm vì đã làm trái tim tôi tan nát. Suốt ngày tôi lôi những tấm hình hai đứa chụp chung để ngắm nhìn, nhớ đến những kỷ niệm từng có, những nơi đã đặt chân đến. Tôi cứ mộng mị như vậy trong vòng hơn hai năm sau khi chia tay anh.
Rồi đến lúc tôi thấy không còn ghét anh như trước. Tôi thấy thoải mái với những gì đang có, công việc, tình yêu thương của gia đình và bạn bè. Và tôi thấy rằng ai cũng có tình đầu của mình, những tình cảm manh mún, dễ thương. Sao không để cho tình đầu trong trẻo, ngọt ngào như một bài thơ, dẫu nó lấy đi của ta không ít nước mắt?


0

Nửa tháng sau khi được giải cứu khỏi động mại dâm với nhiều thương tích trên cơ thể, hai cô gái trẻ vẫn sống trong nỗi hoang mang tột độ trước những lời đe dọa không ngừng của những kẻ dã tâm…

Tin lời bạn, bị lừa vào động mại dâm

Gia đình các nạn nhân kể lại: Sáng ngày 17/2/2011, em Nguyễn Thị Lan (học sinh lớp 11, trường THPT KBB) đi học về, ăn cơm trưa xong thì xin phép bố mẹ cho đi chơi cùng em Nguyễn Thị Hương (sinh năm 1992), là chị em họ, cùng trú xã Lê Hồ, huyện Kim Bảng (Hà Nam). Tối hôm đó không thấy con về, hai gia đình đã gọi vào máy di động nhưng cả hai đều tắt máy, hỏi bạn bè của Lan và Hương cũng không ai biết 2 em ở đâu.
Lan đau xót kể lại vụ việc mình bị lừa
Hôm sau vẫn chưa nhận được tin tức gì của hai con, cả hai gia đình đã đổ xô đi nhiều nơi, nhờ thêm người thân đi tìm, sang cả những tỉnh lân cận như Nam Định, Hưng Yên, Thái Bình và các nhà ga, bến xe ở Hà Nội tìm nhưng vẫn “bặt vô âm tín”. Chuỗi ngày lo lắng kéo dài khiến chị Dương Thị Nga, mẹ Lan, nhiều lần ngất lên ngất xuống.

Bất ngờ trưa ngày 23/2, gia đình thấy em Lan trở về trong tình trạng hoảng loạn, trên cơ thể có nhiều vết bầm tím và chảy máu. Lan cho biết vừa bỏ trốn khỏi một ổ mại dâm ở tỉnh Hưng Yên; còn Hương vẫn đang kẹt lại, bị giam giữ, hành hạ dã man.

Lan bàng hoàng kể: “Chúng em quen một người bạn tên Giang và thông qua Giang có quen biết một người tên là Hương quê ở Hưng Yên. Sau một thời gian chơi với nhau, Hương mời chúng em về Hưng Yên chơi cho biết nhà. Trưa ngày 17/2, Hương có gọi một chiếc xe taxi màu xanh và rủ bọn em đi chơi, nói là chỉ về nhà chơi vài tiếng đồng hồ cho biết nhà thôi. Nhưng khi đến nơi bọn em mới biết mình bị lừa vào một quán cà phê trong đó có chứa chấp mại dâm. Ở đó, bọn em gặp một bạn tên Yên quê ở thị xã Sơn Tây (Hà Nội) cũng bị lừa.
Ngay tối hôm đó, chủ quán và nhân viên đã ép chúng em phải ngủ qua đêm với khách nhưng không đứa nào chịu nên chúng dùng búa đinh và ống tuýp sắt đánh vào ngực, lưng và khắp tay chân bọn em. Chúng em rất sợ…”.
Những lần “vượt ngục” bất thành

Biết mình đã bị lừa vào động quỷ, tối ngày 18/2, chờ lúc chủ quán và nhân viên bảo kê sơ suất, cả ba em Hương, Lan và Yên cùng bỏ chạy ra đường nhưng mới chạy được một đoạn đã bị bọn chúng phát hiện và bắt trở lại.
Biết các em có ý định bỏ trốn, chủ quán đã cho nhân viên bảo kê dùng búa đinh và ống tuýp sắt tiếp tục đánh đập dã man. Ngày hôm sau chúng lại dỗ ngọt ba em tiếp khách và cho tiền nhưng ba cô gái vẫn một mực không đồng ý. Dỗ không được, chúng tiếp tục quay sang đánh đập, hành hạ và giở trò cưỡng bức.
Những vết thương trên cơ thể Hương (ảnh gia đình cung cấp)
Lan nhớ lại: “Quán cà phê đó thuộc xã Giai Phạm, huyện Yên Mỹ, tỉnh Hưng Yên. Chủ quán tên Tuấn và vợ tên Thoa, chúng em tình cờ nghe được chuyện địa chỉ trên là nơi diễn ra các hoạt động mua bán trinh các cô gái tuổi vị thành niên với giá 15 triệu đồng một người. Nghe xong chúng em rất sợ hãi và luôn tìm mọi cách để trốn thoát”.

Đến tối 22/2, nhân lúc sơ hở, cả ba em lại cùng nhau chạy trốn. Lan và Yên do chạy vào con đường nhỏ ven quán cà phê nên bọn chúng không tìm thấy; còn Hương chạy đường thẳng nên bị một nhóm khoảng hơn 20 người đuổi bắt lại được. Chúng đưa Hương về nhà và tiếp tục đánh đập. Cả đêm hôm đó Hương liên tiếp bị nhiều người dùng gậy, búa đánh đập đến gẫy xương tay trái, chân và cả người sưng tấy, không thể đi lại được.

Lan và Yên sau khi trốn thoát khỏi sự truy đuổi của nhóm bảo kê đã cầu cứu và được một người đi đường thương tình đưa về nhà cho ăn cơm, tắm rửa và nghỉ lại một đêm. Sáng hôm sau người đó cho hai em tiền và đưa ra bến xe để bắt xe về quê. Sau hôm đó Lan cũng không liên lạc được với Yên nữa.

Sau khi Lan trốn thoát về nhà, biết chuyện gia đình Hương đã lập tức đến trình báo công an tỉnh Hà Nam. Ông Nguyễn Văn Hồng, bố Hương kể: “Thấy cháu nó bảo sau hôm mấy đứa trốn thoát chỉ còn mình cháu Hương ở lại đó nên sẽ bị đánh đập dã man, chúng đoán gia đình sẽ báo công an nên đã đưa cháu ra một quán cơm gần đó để khi công an vào quán cà phê lục soát thì sẽ không có người”.

Cuộc giải cứu cô gái trẻ
Tối ngày 23/2, Công an tỉnh Hà Nam tổ chức lực lượng phối hợp với Công an Hưng Yên ập đến giải cứu Hương về địa phương. Do bị thương tích quá nặng nên ngay sau đó, người nhà đã đưa Hương đến bệnh viện Việt Đức để mổ tay và băng bó các vết thương. Sau đó, Hương được chuyển về một bệnh viện ở thành phố Phủ Lý để tiếp tục điều trị. Hiện tại em vẫn đang trong tình trạng hoảng loạn và lo sợ trước những lời đe dọa của những đối tượng trong quán cà phê.
Anh Nguyễn Văn Hồng, bố Hương đang mong chờ cơ quan chức năng sớm làm rõ vụ việc
Ông Nguyễn Văn Hồng, bố Hương bức xúc: “Đang cho con điều trị vết thương tại bệnh viện, gia đình chúng tôi vẫn rất lo sợ trước những lời đe dọa của chúng. Chúng tôi đã làm đơn gửi đến cơ quan công an nhưng vẫn chưa nhận được bất cứ thông tin về vụ việc trên từ cơ quan chức năng. Hiện tại, cháu Hương vẫn đang mang nhiều vết thương nặng, chi phí chữa trị cũng rất tốn kém”.

Còn Lan sau khi trở về, được gia đình, bạn bè động viên, đã trút nỗi sợ để quay lại trường học. Song những ngày này tâm trạng của em vẫn rất bất an khi nghĩ lại những lời đe dọa của đám nhân viên bảo kê tại quán cà phê. “Bây giờ mỗi ngày đi học em rất sợ bọn chúng tìm đến trường để bắt em đi. Nếu hôm nào bố mẹ em bận không đưa đi học được thì em cũng không dám đến trường một mình”, Lan tâm sự.
Đã hai tuần trôi qua, gia đình hai nạn nhân vẫn chưa nhận được bất kỳ thông tin phản hồi nào của cơ quan chức năng tỉnh Hà Nam và Hưng Yên, nỗi lo sợ của họ vì vậy càng trĩu nặng.
Sáng ngày 7/3, trao đổi với phóng viên Dân trí, Thượng tá Nguyễn Xuân Hồng, Trưởng phòng PC 45, Công an tỉnh Hưng Yên cho biết: "Chúng tôi đã nhận được hồ sơ bàn giao từ Công an tỉnh Hà Nam. Thực tế chỉ có đơn của gia đình bị hại thôi, còn đối tượng thì mình chưa tìm được, chúng đang bỏ trốn. Chúng tôi đã làm các thủ tục giám định ban đầu và các thủ tục tiếp theo thì anh em đang làm. Trong đó có hai đối tượng Hương và Du là hai đối tượng chính có biểu hiện của hành vi mua bán người trái phép. Hiện chúng đang bỏ trốn và anh em chúng tôi đang tổ chức lực lượng truy bắt".
Cao Tuân - Duy Tuyên
Theo dantri.com.vn

0

Trước khi tự tử năm 2009, nữ diễn viên ‘Vườn sao băng’ từng phải 'tiếp' 31 khách đến 100 lần. Cô lên danh sách những kẻ đó để ‘báo thù’ và thậm chí dự đoán mình có thể bị giết vì tiết lộ danh tính của họ.


Theo Sports Today, hôm 6/3, chương trình 8 O’clock News của đài SBS đã tiết lộ thêm nhiều thông tin mới và rất chi tiết về những ngày tháng cuối đời của Jang Ja Yun, bao gồm những suy nghĩ tuyệt vọng của cô và ý định “báo thù” vì quá căm phẫn những kẻ chà đạp mình.

Jang Ja Yun, diễn viên phim “Vườn sao băng” (Boys Over Flowers), treo cổ tự tử năm 2009 tại nhà riêng. Thông tin này gây chấn động làng giải trí Hàn khi đó, vì cái chết của cô bị cho là hậu quả của chứng trầm cảm trong thời gian dài khi bị nhiều nhân vật máu mặt trong làng giải trí lạm dụng tình dục.

“Một tài liệu dài 230 trang được đóng hộp và gửi đến bạn bè của Jang Ja Yun vừa được phát hiện”, chương trình 8 O’clock News cho biết. Trong tài liệu này, có một bài viết kể về việc những nghệ sĩ không nổi tiếng đã bị ép buộc làm những gì sau hậu trường ngành công nghiệp giải trí.


Một phần nội dung trong tài liệu được tiết lộ: “Cảnh sát đã điều tra vụ việc Jang Ja Yun và họ biết điều này nhưng lại bỏ qua vì một lý do nào đó. Trong đó có bản viết tay của Jang Ja Yun và cô ấy yêu cầu được trả thù cho những gì mình phải nhận”.

Chương trình tổng hợp các thông tin trong tài liệu như sau: “Jang Ja Yun đã phải mua vui cho tổng cộng 31 người, trong 100 lần. Tuy nhiên, phía ông chủ Kim ở công ty quản lý cũ của cô ấy đã thêu dệt những câu chuyện hoàn toàn khác. Jang Ja Yun đã giữ những đoạn ghi âm các cuộc trao đổi bí mật. Theo đó, rất nhiều quan chức, giám đốc nhà xuất bản, các công ty, tổ chức tài chính và quan chức trong ngành truyền thông có liên quan”.


Một chuyên gia nhận dạng chữ viết đã xác minh với đài SBS những văn bản trong đó do chính tay Jung Ja Yun viết. Nữ diễn viên kể: “Những người đàn ông đó giống như ác quỷ. Tôi bị ép phải tiếp khách hơn 100 lần. Mỗi khi tôi mặc quần áo mới vào, tôi lại bị bắt phải tiếp một con quỷ mới. Không chỉ ở Kangnam, còn ở phòng karaoke ở Suwon và nhiều phòng tiếp khách khác. Ngay trong ngày giỗ của bố mẹ tôi (bố mẹ Jang đã qua đời vì tai nạn giao thông), tôi vẫn phải tiếp khách. Vì tôi đã lên danh sách những kẻ đó, chúng sẽ giết tôi. Ngay cả khi tôi phải chết, tôi vẫn muốn trả thù. Hãy trả thù cho tôi”.

Vào tháng 11/2010, hai người đàn ông có chức quyền trong công ty giải trí của Jang Ja Yun là ông chủ Kim Sung Hoon (41 tuổi) và cựu quản lý Yoo Jang Ho (31 tuổi) đã phải hầu tòa vì có liên quan đến vụ tự tử của cô. Mỗi người lãnh án 2 năm tù giam và 160 giờ lao động công ích.

Còn về cái chết của nữ diễn viên, tòa đã xác định chỉ là một vụ tự tử đơn thuần, không có dấu hiệu cho thấy cô bị sát hại. Tuy nhiên, sau khi “Tài liệu của Jang Ja Yun” được 8 O’clock News tiết lộ, sự việc nhiều khả năng không đơn giản như vậy.

0